mẹ ru
Chiều về trên bến sông tương
Mẹ còn ra đứng chờ Thương trở về
Mịt mù vạn nẻo sơn khê
Mẹ ru gửi gió lời thề trăm năm!
À ơi..trăng sáng mùa rằm
Ai đi để lại chỗ nằm trống trơn
Chiều đi theo gió lặng hồn
Ru thương ru nhớ mà ôm trăng vàng!
Tưởng chừng như bóng tình lang
Thoảng mùi hương áo bàng hoàng trong mơ
Mẹ ru lòng ngọt hơn thơ
Chữ tình còn ấm mà thơ lạnh buồn!
À ơi...suối chảy về nguồn
Thương con mẹ hát can trường vẫn thương
Vẫn như cái thuở còn hương
Tình chưa phai nhạt mộng thường kề bên
Trăm năm thuyền đợi bấp bênh
Vẫn ca dao ngọt bồng bênh..mẹ ru...!
Lam Hồng Minh