mùa thu chưa biết sợ
Anh về giữa cõi thiên hà vỡ
Nắng cháy thiêu tan giấc mộng ngà
Chân bước nhưng hồn không cất bước
Khi tình không gió vẫn phong ba
Em là cô gái ngoài trăm dặm
Theo gió về ngang cõi muộn phiền
Cũng nắng và mưa nhòa mắt ngọc
Bao giờ quên hết nỗi cô miên
Em là hoa nở hay trăng nở
Man mác trong lòng một chút tơ
Anh giống mùa thu chưa biết sợ
Muốn kề bên cạnh ngắm chung mơ
Em mơ chi thế mơ gì thế
Mơ gió mơ mây rất dịu dàng
Anh gió em mây ngàn lớp mỏng
Mỏng dày tan hợp hợp rồi tan
Em muốn mơ gì em nói đi
Mơ đời không có cảnh chia ly ?
Để em như những cành hoa nở
Ngây ngất trong tim phút diệu kỳ ?
Nhược Thu