thời gian vụt bay ...
Thời gian là Ngựa, là Tên
Tên bay, Ngựa chạy mông mênh tháng ngày
Còn đây những nét ưu hoài
Khắc lên niềm nhớ, hình hài đêm thâu
Thời gian ai biết về đâu
Mà sao vẫn đợi bên sầu chứa chan
Người đi sóng gió bạt ngàn
Thương ai lẻ bóng, úa vàng tuổi xanh
Tiễn Đông lá trụi trơ cành
Nay Đông về lại người đành biệt tăm
Ngửa tay đón hạt lệ thầm
Nghe Tim vỡ nát ... ầm ầm sóng xô
Chim di ai biết về mô ?
Thời gian ai níu ? hư vô lẽ thường
Gió qua còn giữ vấn vương ?
Mấy Đông ướp lệ đoạn trường riêng ai
Còn đâu Mắt Phụng Mày Ngài ?
Tìm đâu lại nét trang đài ... người ơi
Đợi chờ bên nỗi chơi vơi
Con Tim rướm Máu nửa đời xót xa
Xuân đi nhắn Hạ theo qua
Thu về Đông níu la đà ... Tuyết rơi
Tim còn ... ôm bóng viễn khơi
Soi gương Tóc bạc ... soi đời buồn tênh
jacaranda