trở về
Trở về thăm nỗi nhớ-quên
Loanh quanh buồn khẽ gọi tên ngọt ngào
Đi ra rồi lại quay vào
Chạm nhau hình bóng câu chào nắng mưa
Phím đàn dạo khúc hương xưa
Mênh mang lời gió thoảng đưa cung sầu
Trách ai vừa bước qua cầu
Sợi tơ duyên rối hai đầu vấn vương
Chân đi, lòng chẳng tỏ tường
Đắm say nào biết đâu lường đắng cay…
Trở về thoắt cái trắng tay
Nằm ôm nuối tiếc tháng ngày đã xa
Bùi ngùi gió cất lời ca
Chốn dương gian ấy mãi là bể dâu
Vui-buồn chả trước thì sau
Khổ đau, hạnh phúc kề nhau thôi đành!
Trở về truy cái ngọn ngành
Trái căn nguyên bói trên cành phù hư
Lục tìm đầu mối ưu tư
Chợt thương vầng trán sầu dư vết hằn.