mùa thu bỏ ngõ
Mưa vẫn rơi trong lòng người lữ thứ
mưa bay bay hạt vướng tóc đong đầy
ta lang thang trong cõi trời nhung nhớ
từng mùa thu từng chiếc lá vàng lay
Môi ngoan em ứa đầy mùi hương chín
hơi chưa quen tim đã ngẩn ngơ rồi
tại duyên trời hay nợ đời phải trả
gặp được em xao xuyến chẳng nên lời
Khi yêu nhau không màng lời gian dối
yêu đi em dù giây phút muộn màng
được một lần ta xây tròn giấc mộng
tình hôm nay mai tình chết, mồ hoang
Em xa ta đêm dài quàng bóng tối
hơi men cay, mưa vẫn đổ, đêm tàn
rồi một mình ta trở về cát bụi
làm sao khuê muôn nhớ ánh trăng vàng
Đoạn Trường