16 tuổi
      
      
      
      
        Mười sáu tuổi em ngồi nhìn trăng sáng 
Hồn trải dài trên thảm cỏ hoang vu 
Gió hiu hắt mân mê bờ tóc rối 
Trời vào thu sương trắng rủ trên cành 
Mười sáu tuổi còn ngồi nhìn trăng sáng 
Hồn hư vô như cụm thạch thảo buồn 
Yêu thương hiện trên bờ môi chín mọng 
Cả trời thu trong đôi mắt u huyền 
Mười sáu tuổi em là nàng tiên nữ 
Xuống trần gian cho ta đắm say tình 
Trên đôi má có lần nào ta hái trái 
Trên đôi mi ôi suối lệ vẫn vô tình 
Mười sáu tuổi em là giòng sông ngọt 
Chảy triền miên vô thủy với vô chung 
Ta xin được một lần say sưa tắm 
Đắm mình trong hư ảo giữa lòng sông 
Mười sáu tuổi em ngồi nhìn trăng sáng 
Hồn hoang vu như ngọn núi vừa qua 
Anh du tử một đời cơm áo thiếu 
Em ngọc ngà sao đời chẳng kiêu sa. 
(SG 1970)