biển động
Bỗng cớ gì chiều nay gió mạnh
Hàng thùy dương run rẩy giận hờn
Con sóng mòn cố bám ánh hoàng hôn
Đang dần tắt phía sau màn tối
Biển ơi có hiểu ta bối rối
Biết làm sao khi con nước mặn bờ môi
Trái tim liêu xiêu nghiêng ngả giữa đời
Niềm hạnh phúc có chăng là được mất?
Ta với biển là tình yêu chân thật
Mà tình yêu thành tựu được bao nhiêu?
Ngoài tình yêu ta còn nợ rất nhiều
Vì lẽ đó biển mang hoài bão tố!
Ta khắc khoải giữa bao điều xấu hổ
Ta thẹn lòng không dám ngộ tri âm
Ta là ta hay là ai chỉ lặng lẽ âm thầm
Nhìn ngó tình yêu là một điều hoa lệ...
Giữa sự sống không gì là không thể
Mà sao ta chỉ dám đứng đắng đo
Để màn đêm là giá buốt tơ vò
Là con sóng âm thầm uẩn khuất
Thê tha làm chi khát vọng chất ngất
Giữa trần ai ai có được cùng ai
Nhọn gió reo lên kìm hãm tim trai
Đừng để biển thêm nghìn giông tố
Thôi biển ơi, tình ta bài toán đố
Mà dễ đâu như toán để hoàn thành
Coi như ta là một khúc ghềnh
Đã dậy sóng cho một lần biển gào thét.....