ngày xưa êm ả
Về thăm lại nơi ruộng đồng quê Nội
Cả một thời niên thiếu gợi hồn thơ
Hàng cau khô vàng vỏ đứng ngóng chờ
Vai run rẩy Nội mừng vui : " Mầy hả ? "
Nghèn nghẹn giọng , trong tôi luồng êm ả
" Nội , con nè , Nội có khoẻ hay không ? "
Quăng hành trang , tôi ôm Nội vào lòng
Tay ve vuốt tấm lưng còng nắng gió
Cảm ơn trời , Nội vẫn còn tinh tỏ
Vẫn ăn trầu dù nướu đỏ môi thâm
Tay khẳng khiu mồi dăm nén hương trầm
" Mầy lạy ổng , ổng nhớ mầy lắm đó "
Rồi Nội kéo tôi ngồi lên bộ gõ
Kể huyên thiên từ con Bốn , chú Năm
Rồi đến khi ông bỏ Nội đi nằm
Nghe xa xót , nhớ thương ngày xưa quá
Tôi rảo bước ra bờ ao nuôi cá
Giờ căng rào tránh trẻ phá đêm khuya
Còn bên nầy đã lấp mất cái đìa
Nơi rửa chén dời ra sau giàn mướp
Hàng dừa nước , giờ lối đi nườm nượp
Tráng xi-măng cạnh bên dãy hàng rào
Xóm bây giờ trông có vẻ xôn xao
Bầy em bé đùa vui trong sân nhỏ
Ngày xưa đó , tôi thả diều căng gió
Vì trên đường nào đâu bóng xe qua
Cùng rong chơi khuya khoắt mới về nhà
Giờ tất cả dường như không còn nửa
Buổi cơm tối không ngồi bên ánh lửa
Ngọn đèn dầu thay bằng bóng nê-ông
Xa nơi nầy đã mấy chục năm ròng
Giờ về lại nghe lòng êm ả lạ .
Dec 21-05