cũng là trống vắng
Phố xôn xao nhưng sao mình trống vắng
Người lại qua như vội vã bon chen
Trơ mắt nhìn nào thấy bóng thân quen
Lầm lủi bước giữa dòng đời huyên náo
Buồn lâng lâng giữa muôn ngàn sắc áo
Tiếng cười đùa đôi lúc bỗng thân thương
Thèm bàn tay để nghe chút vấn vương
Đường phố nắng sao trong lòng chưa ấm
Dăm bóng mát , người chen vào mua sắm
Sao mình còn lạc lỏng giữa chói chang
Bước thẫn thờ trên tay thuốc cháy tàn
Nghe cay mắt , phải chăng vì khói ấy
Rồi hối hả , dáng em vừa trông thấy.....
Lỡ nhận lầm , đành xin lổi người ta
Buổi chiều vàng rồi cũng vội trôi qua
Nghe nằng nặng , cõi lòng đầy trống vắng