vô tình
Nếu chỉ là áng mây
Vô tình qua trên phố
Nếu người mang nỗi khổ
Sao giữ lại riêng mình?
Nếu như không có tình
Cũng vô hình như gió
Em chỉ như Còng Gió
Miệt mài những vần thơ
Nếu sóng không yêu bờ
Sao ngày đêm ôm ấp
Trên phố đông tấp nập
Vẫn thấy lòng quạnh hiu
Nếu như những buổi chiều
Hoàng hôn không màu tím
Thì những gì dấu kín
Mắt buồn chẳng làm thơ
Nếu mình cũng làm ngơ
Vô tình xa nhau mãi
Cơn mưa chiều hớt hải
Vội vã trút nhớ mong
Nếu dấu kín trong lòng
Nỗi buồn không chia sẻ
Những điều tuy nhỏ bé
Vẫn nặng trĩu niềm đau...
Chẳng quan tâm đến nhau
Không cần ai biết đến
Ừ, thôi thuyền về bến
Em như một ngọn nến
Ai cần khi phải không anh !
Ừ, thôi điều mong manh
Một mình em mang giữ
Nhủ thầm buồn gì chứ
Cũng chỉ thế VÔ TÌNH !
Hạnh Ngân