anh lại về bên em
Núi sừng sững bạc đầu,
Thông vẫn xanh vi vút
Mặc tuyết phủ khắp cành khô vẫn nức
Những chồi yêu, mạch sống của tâm linh
Em ngước nhìn mây vẽ một bóng hình
Trong hồi ức tình yêu xưa sống dậy
Anh về, anh về đây
Em mơ trong hiện tại!
Trái mộng hôm nào em đưa tay vội hái
Ngọt bờ môi ngây ngất bởi hương yêu
Ánh mắt anh xoá lấp cả trời chiều
Lệ ân ái đẫm má đào nồng ấm
Hôn em, hôn say đắm
Nụ hôn tình trăm năm
Em biến thành cơn sóng biển âm thầm
Miên man vổ xóa mềm lưng bờ cát
Đỉnh yêu đương ngút ngàn vang lời hát
Hoà âm trong nhịp đập của đôi tim
Hoa cỏ cũng im lìm
Lặng nghe lời tình tự
Con chim khách chiều nay quên lối củ
Hoà cùng thông reo khúc hát tình si
Anh uống ngon từng giọt mật trên mi
Anh gom hết tình em vào hơi thở
Những tháng ngày trăn trở
Xoá mờ trong môi hôn
Trong tay anh em như Ốc mựơn hồn
Chợt bỗng thấy thoát thai là tiên nữ
Hoa cỏ, đất trời, xung quanh em mọi thứ…
Đều toát lên màu hạnh phúc lưu ly
Hởi người em yêu quý
Hảy giữ lấy tình em
Dù đất trời có lúc sáng, lúc đêm
Dù có lúc mình không còn bên nhau nữa
Tình mình vẫn mặn nồng chan chứa
Như đêm nay rực cháy lửa yêu đương.