nói với trăng thơ
biết là trăng chỉ là trăng
buồn vui ở chốn vĩnh hằng không mang
khi nóng lạnh lúc úa vàng
là do ở cõi trần gian đặt bày.
người vui thì thấy trăng bay
kẻ buồn thì thấy trăng đầy giá băng
lúc thương CUỘI lúc nhớ HẰNG
trách trăng đầu tháng thoáng nằm ngọn tre.
ru ca mấy khúc mùa hè
trăng thanh gió mát say mê hoa Quỳnh
trà thơm trong ánh lung linh
câu thơ gọi bút -thêu tình NGUYỆT TƠ.
mùa thu Trăng trải bến bờ
mênh mang trong sóng ,buông mơ thuyền tình
cười trong vòm lá rung rinh
hát trong bước trẻ thả mình đêm trăng.
vẫn là trăng vẫn là trăng...?
sao tôi thấy lạnh chị HẰNG cuối thu.
nét xưa ủ dột trong mù
chúa Đông vác gió tặng Thu lạnh lùng.
thơ buồn viết với mông lung
gieo vần oán trách một vùng lạnh băng
hiểu trong tâm trạng chị HẰNG
một mình mãi sáng ngàn năm lưng trời.
thu lạnh trong bước chơi vơi
người buồn dâu thể vui cười với trăng.
mong cho nhanh bước mùa Đông
để tìm hơi ấm...cho nồng câu thơ.