ngỡ ngàng cứ tưởng chiêm bao
Băng vườn vén lá em qua
Lung linh ao nước còn pha sắc màu
Ngỡ ngàng cứ tưởng chiêm bao
Nhìn em muốn nói mà sao không lời
Nhìn nhau câu chuyện chưa khơi
Mắt e ấp lấp môi cười trong tôi
Lâu rồi một góc đơn côi
Tâm tình lịm chết không lới trối trăn
Về đây tôi tự nhủ rằng
Lảng quên không để bếp đăng khói chiều
Hoa lòng khép kín hương yêu
Mặc cho lá thắm dập dìu tiếng thơ
Vui gì nay đợi mai chờ
Cho son sắt lắm cũng mờ riêng tư
Yêu thương để một đời hư
Giờ em như điệu ca trù lại lên…