ngày em đi
Ngày em đi hồn ta thành kiêu bạc ,
Chốn sân rêu thấm đẫm những môi cười ,
Trăng đã dại ,ta càng thêm ngây dại ,
Quấn nợ đời ném trả mắt môi tươi.
Tặng cho em một đoá hồng vĩnh cửu,
Là tim ta rờn rợn sắc mưa buồn ,
Là ma trơi của trời yêu đã mất ,
Nghĩa trang đen những kỷ niệm hồi chuông.
Vắng ta rồi em cùng ai đi lễ?
Phố xá quen người đã lạ xa rồi ,
Bên ai đó nếu em còn thương nhớ ,
Chỉ làm duyên cho khéo cuộc chia phôi.
Ta cay độc rồi khoác tay dĩ vãng,
Lạnh lùng mưa ,lạnh lùng gió em ơi!
Đường tình ái giờ đây dừng gót ngựa ,
Giữa sa mù của lãnh cảm khôn nguôi.
Vũ Nguyên