một chút nắng chiều
Cơm áo đời nay quá ngặt nghèo
Bóng chiều, hoa nhụy bẽ bàng theo
Ngồi đây tiếc nhớ quê xa mãi
Thi phú, văn chương hóa bọt bèo
Ai cũng viết, tôi đây cũng viết
Viết phơi bày khí tiết cùng ai ?
Biết về đâu, hỡi tương lai
Lẽ đâu cứ mãi than hoài hay sao?
Nói với bạn, lòng tôi chua chát
Ngó buổi chiều nắng nhạt vườn sau
Gió đưa cánh lá úa sầu
Mong manh rơi nhẹ về đâu hỡi chiều
Yên Sơn