mối tình câm
Những vần thơ vụng về trên trang giấy
Gom nỗi buồn ngày thứ bảy cô đơn
Mình xa nhau cũng từ mùa thu ấy
Mỗi chiều về nhung nhớ lại nhiều hơn
Dòng sông vắng đong đầy bao kỷ niệm
Gió heo may gợi ước nguyện trong lòng
Vầng trăng cũ vẫn từng đêm ẩn hiện
Thấy lá vàng lại lưu luyến hoài mong
Em có biết ngày xưa khờ dại quá
Anh âm thầm dâng tặng cả con tim
Để giờ đây ngậm ngùi nơi xứ lạ
Mối duyên mình đã dần hóa tình câm...
N-Minh