vương vấn đèo ngang
Mến tặng Ng.Minh
Chạy dài như nổi nhớ
Qua quá nhiều cách trở
Nên mới gọi là Đèo - Ngang
Lạc buớc chân về với Bà Huyện Thanh Quan
Nghe tiếng quốc chiều tà gọi hồn đá vỡ
Núi cúi khom mình như nặng nợ
Gánh hai đầu oằn trỉu Giang sơn
Đứng giữa đèo ngang
Đầu mùa lá rụng
Hoa nắng cài mái gió , mé biển chao nghiêng
Lác đác nhà tranh , vẫn sông suối ảo huyền
Câu hát tiều phu
Còn loang chiều sim tím
Sương khói cuối trời bịn rịn
Bãng lãng cuốn chân mây
Nhắp chén rượu sông Ròn
Nhìn sóng tràn đá nhảy
Chát đắng đầu môi nổi nhớ cố nhân
Câu thơ viết về con đường xẻ dọc chiều trăng lặn
Cách lòng nhau
Thành vương vấn...Đèo- Ngang.
Quảng Bình mùa thu 2007