Poem logo
Poem logo

mẹ tôi.

Tác giả: Minh Tuấn
Đông con một gánh vai gầy
Một thân mong mỏi chờ ngày lớn khôn
Ngày lo cơm áo dập dồn
Đêm lo chốn ngủ giữa thôn xóm nghèo .

Kiếm ăn giúp mẹ vừa theo
Mấy anh lớn đã vượt đèo lội sông
Bỏ niềm mơ ước trên đồng
Đi theo tiếng gọi non sông tụ bầy .

Đàn em nhỏ mẹ vần xoay
Cố nuôi ăn học chờ ngày quả xanh
Mắt nhìn trời đất chòng chành
Thương em đói rét ,thương anh xa nhà .

Thân gầy nắng dọi mưa sa
Chân xiêu đi khắp vùng xa chốn gần
Bán buôn xuôi ngược từng phân
Thức khuya dậy sớm một thân cơ hàn .

Nhớ thời xuân sắc trời ban
Mẹ như hoa thắm giữa ngàn rừng xanh
Lấy chồng theo lệnh của anh
Về nơi buôn bán mong manh cánh bèo ...

Quê chồng lề thói phải theo
Thật thà như đếm , túng nghèo chịu cam
Trắng đen mặc thói phũ phàng
Lấy công làm lãi ,chẳng ham của người.

Không buôn héo, bán nói tươi
Không ham lờ lãi để cười về sau
Không ham góp gió ,gieo sầu
Nhà người tan nát ,bởi câu đặt bày ...

Mẹ tôi như giọt mưa bay
Rơi vào bến khổ tháng ngày gian lao
Khi con khôn lớn ra vào
Nhà xưa bóng mẹ hôm nào còn đâu...

MINH TUẤN

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm