áo hạ vàng
      
      
      
      
        Em qua bóng đổ hiên ngoài 
Đàn chim sáo nhỏ vụt bay cuối ngàn 
Giật mình hạ rớt thênh thang 
Nở trên nhánh tóc em vàng cánh hoa. 
  
Nắng trong veo thấu lụa là 
Áo em mỏng quá lòng ta gập ghềnh 
Dù là một thoáng lênh đênh 
Đã nghe mùa hạ chảy trên phím đàn. 
  
Từ em xõa tóc sang ngang 
Hàng cây nghiêng nón rộn ràng tiễn nhau 
Em mang mùa hạ qua cầu 
Ta như khách lạ tìm đâu bóng mình. 
  
Bên chồng nắng có lung linh 
Để em giấu kín chút tình phôi pha 
Còn thương góc phố quê nhà 
Vàng em áo hạ , buồn ta mưa về... 
  
Hư Vô