trăng nhớ anh
Trăng buồn nửa mảnh rớt anh ơi
Đổ xuống hồn thơ chạm góc đời
Lất phất từ đâu giông bão tới
Đưa thuyền lữ khách dạt ra khơi
Nhỏ vẫn còn đây bên ánh đèn
Lòng nghe trống vắng chợt sầu len
Thương cho số phận cành Lan tím
Cũng bởi vì thương chết dưới thềm
Lìa cành héo sắc lá về đâu
Chợt nhớ anh nghe dạ nhỏ sầu
Nắn nót bài thơ cùng bút mực
Mà sao ghép mãi chữa thành câu
Nhạt nắng chiều về nhỏ nhớ anh
Buồn đêm giấc mộng dỗ chưa thành
Nhìn ra song cửa trời mây xám
Biết đến bao giờ nắng mới xanh