bến xưa
Yêu em ngày đó êm đềm
Mùa thu lá đổ tóc mềm bờ vai
Thu vàng tựa cõi thiên thai
Yêu em một thuở sánh vai đường về
Bến xưa hò hẹn câu thề
Con thuyền không bến dạt về nơi đâu
Anh đi gom lá thu sầu
Nghe tình vương vấn tình đầu phôi phai
Thời gian tàn phá hình hài
Nửa đời còn lại tháng ngày âm vang
Tình sao tan vỡ ngỡ ngàng
Ôm niềm cay đắng bàng hoàng đớn đau
Bến xưa đò cũ cây cầu
Giờ đây hoang vắng giọt sầu rơi nhanh
Không gian vụn vỡ tan tành
Xót xa kỷ niệm mây thành vây quanh
Tình buồn giọt nhớ mong manh
Trên cầu soi bóng long lanh gợn buồn
Chiều buồn tím lịm hoàng hôn
Còn đây nỗi nhớ nửa hồn thương đau
Phạm Sĩ Trung
Một mình trong cõi vắng
Nghe sầu lắng tâm tư
Hoàng hôn dần tắt nắng
Tím buồn hồn tương tư
(Cõi Vắng, Phạm Sĩ Trung)