mùa thu hán thành
“An-yeong Incheon”
Tôi vừa đến từ Tokyo lộng lẫy
Đến từ một nước láng giềng
Mà trong lòng dân Hàn không mấy thích ưa
Vì mối thù truyền kiếp từ ngàn xưa
(một quần đảo nay đã là của Nhật)
Khuya đầu tháng Mười
Phi trường ướt lạnh,
Mưa bay lất phất
Mưa dai dẳng chừng như tôi mang theo từ bên nước láng giềng
Incheon tối tân, to lớn
Giữa khuya
Tàu vẫn lên xuống triền miên
Phi cảng ở khá xa nơi tôi định đến
Hơn một tiếng rưỡi đồng hồ taxi
Và tôi phải trả hai trăm đô la đau điếng
Tôi đã thuê một khách sạn trước khi tới
Khách sạn trung bình, gần chín chục đô la
Chỉ vừa đủ chỗ để xoay lại xoay qua
Dù sao đi nữa cũng rộng hơn ở Tokyo một bực
Tôi cố dỗ giấc ngủ để còn đủ sức
Vì ngày mai tôi chưa biết ra sao
Giấc ngủ phập phồng
Lòng lại nôn nao
Vì cuộc hẹn với những người chưa lần gặp gỡ
Sáng Seoul mưa bay gợi nhớ
Nhớ buổi chia tay cũng ở phi trường
Đến phòng tiếp tân dè dặt hỏi đường
Gặp cô nhỏ tóc dài rất đông phương xinh xắn
Cố nói chữ “An-yeong-ha-say-yo” đứng đắn
Xưng hô với cô nàng bằng chữ “nuna”
Dường như cô không bằng lòng khi nói chữ “op-pa”
Kéo dài giọng làm cho tôi bối rối
Kam-sa-hap-ni-da cô nàng rất vội
Bước ra đường chào buổi sáng mưa bay
Tôi loanh quanh ở Seoul suốt mấy ngày
Đi xe buýt, xe điện ngược xuôi khắp lối
Tôi đã tới những nơi cần tới
Đã gặp những người cần gặp, cần quen
Đời sống ở Seoul tân tiến, văn minh
Phố xá thênh thang không thua ở Nhật
Chỉ thương cho quê hương mình hơn 35 năm thống nhất
Dân chúng vẫn đói nghèo,
Vẫn thiếu vắng tự do
Cán bộ, chức quyền càng lúc càng giàu to
Sống vương giả trên khổ đau dân tộc
Nghĩ tới đây,
Tôi nghiến chặt răng để không bật khóc
Tôi lại xót xa một thuở ngang trời
Buổi tối cuối cùng lên đồi
Uống rượu, dạo chơi trên đỉnh Nam San
giữa lòng thành đô rực rỡ
huy hoàng
nhìn đất nước người lòng tôi lại nhớ
Ôi nhớ Saigon của ngày tháng xa xăm
Tôi khát khao một chuyến về thăm
Nhưng chắc chắn sẽ đau lòng khi nhìn quê hương tụt hậu
Nghĩ như thế lòng u buồn, áo não
Cuộc vui cũng tàn
Từ biệt Seoul
An-yeong-hi-ka Seoul
Yên Sơn
20101006