vì
Anh có nhặt được hết hoa rơi rụng,
Và đếm từng nhánh lá lúc Xuân sang ?
Em đố anh giữ trọn dải nắng vàng .
Em chẳng nữa _ niềm bâng khuâng mong nhớ !
Áo lụa xưa, từng vạt buồn trăn trở
Đem phơi giữa mùa , gợi thuở ngày xanh
Từng vết yêu thương hôn nắng hiền lành
Nên cứ mãi cuộn quanh ân tình cũ .
Người xưa ơi! Có nghe lời tình tự .
Cảm giác gì, khi nắng ngủ vai thương ?
Giấc mơ nào hoa rải lối vô thường
In khắc bóng ta chung đường một thuở ?!
Tóc nâu
Vì: Nhớ !
Anh sẽ nhặt hết những cánh hoa đan thành nhớ
gửi cho em, giử kỷ niệm ngày xuân sang
anh sẽ tết, những dải nắng vàng
đan thành mộng, gửi cho em
những chiều nhớ…
Này áo lụa, mỏng đan bằng sợi gió
ai tặng anh, anh vẫn giữ đến ngàn sau
từng nụ hôn, ai để dấu trong nhau
cho ai nhớ, những ngày mơ vai áo…
Xuân thì qua, nhưng xuân lòng vẫn đáo
tình lại về, trên bến cũ hoa đào rơi
nhớ tới em, những thuở nở hoa cười
anh lặng ngắm,
ru giấc mơ
trong vòng tay, có người anh yêu dấu…
Hoàng Nguyên