mưa thu
Mưa thu nhè nhẹ rơi bay
Mà sao lá rụng rơi đầy ngoài hiên ?
Mưa hay giọt lệ ưu phiền
Vì ai đổ xuống triền miên không ngừng
Ngồi nhặt lá giọt rưng rưng
Từ anh vắng bóng tình chung chia lià
Mưa buồn như tiếng ru khuya
Tận trong sâu thẳm tràn trề nỗi đau
Bóng đêm bao phủ một màu
Tối tăm như chuyện tình sầu đôi ta
Mưa hay là giọt lệ ngà
Vắn dài rơi xuống nhạt nhoà má môi
Muốn quên sao nhớ theo vòi
Gịot sầu hoà lẫn tiếng rơi mưa buồn
Đêm cô tịch lệ sầu tuôn
Nhìn chăn gối tẻ mà thương phận đời
Mưa thu lay lắt rơi rơi...
Nhịp từng nhịp gõ rã rời tâm cang
Thu về sắc lá võ vàng
Người đi tình cũng lỡ làng trăm năm
Sương Anh