thu vàng xôn xao
THU VÀNG XÔN XAO
Em ép lá vào thơ
Kết thành dải mong chờ
Đắp lên bờ thương nhớ
Gối tình thắm mộng mơ
Bao năm rồi em nhỉ ?
Hai phương trời xa xôi
Phải chăng là vạn kỷ
Chia đôi nhánh giòng đời
Đếm bao giờ hết lá
Màu thời gian phai phôi
Mưa thu hoài lã chã
Như chia sầu đơn côi
Nhớ em ? _ Nhớ thật nhiều !
Bên bến đời quạnh hiu
Mỗi chiều nơi quán vắng
Nhìn khói buồn phiêu diêu …
Xin gởi tình vào gió
Hôn nồng nàn môi ngoan
Và gởi hồn vào nắng
Ôm vai mềm miên man
Mỗi lá mùa em đếm
Vạn lời tình tôi trao
Bao giờ quên kỷ niệm
Thuở thu vàng xôn xao …
Tóc nâu