Poem logo
Poem logo

thu giang biếc

Tác giả: Nguyên Thạch
Thu Giang Biếc

( Tặng Thugiangvu để kỷ niệm tình thơ )

Thu Giang ơi
Mây cao, trời xanh biếc
Thuyền lững lờ, đơn chiếc giữa dòng trôi.
Chiêu buông lơi, ta dạ cảm bồi hồi
Thu vàng lá
Niềm đơn côi vô định.

Khuất tà non
Mây vờn hôn nhẹ đỉnh
Mặc cho đời, ta chẳng suy tính gì thêm
Ngửa mặt lên, tận hưởng phút êm đềm
Khi trăng tỏ là đêm ta thoát tục.

Em nơi đâu
Cả canh trường, ta đợi từng giây từng phút
Thần tiên nào bằng hạnh phúc đêm nay
Rồi mai
Rồi mốt
Rồi nối tiếp tháng ngày
Trôi lờ lững bềnh bồng mây hạ giới.

Thôi em ơi
Mặc đời
Đừng nghĩ ngợi
Cuộc trùng phùng ngắn ngủi có là bao?
Mai ngoài kia
Đời giông tố thét gào
Tuổi sầu muộn, niềm đau thêm chồng chất.

Ta mơ cùng em
Vùng thu giang, đêm rất thật
Mây ngàn trôi, trăng ru giấc hiền hòa
Ta dìu nhau.... lời diễm mộng dưới hoa
Ghé thạch động nghe điệu hò, triều nước nhẹ.

Nét thiên thần làn môi em hé
Nụ ngọt ngào ta đặt đóa lên ngôi
Hai con tim hoà lẫn nhịp bồi hồi
Tơ nguyệt thắm se đôi thành thần thoại.

Thu giang ơi
Đêm nay ta mòn mỏi
Đợi bước nàng vào cõi thiên thai
Trăng đỉnh cao tà khuất bóng đêm dài
Ta tìm mãi dáng ai soi mặt nước.

Ta biết chứ
Mai đây dòng xuôi ngược
Còn bên nhau
Có chung bước tương phùng?
Cõi vô thường, đời dâu bể... mông lung
Bên con lũ chập chùng theo dòng cuộn.

Thu Giang ơi hãy về
Cho dẫu muộn


Nguyên Thạch

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm