sáng trong quán cà phê trúc
SÁNG TRONG QUÁN CÀ PHÊ TRÚC
Buổi sáng với quen góc ngồi quán Trúc
Cà phê rơi giọt giọt đáy ly ngùi
Tôi ẩm mốc gồm mỗi ngày lao lách
Hồn bây giờ cổ tích bụi rơi rơi
Em đã thuở tóc dài nuôi mộng mị
Thả qua nhau tím ngất cả trăm chiều
Vẫn tự nhủ cây trái mùi chung thủy
Mở lòng mình trân trọng hứng nghiêng xiêu
Buổi sáng tôi đã đành thôi cao ngạo
Trốn tránh đời ẩn nấp chốn chiêm bao
Ơi, ngoài kia người vừa ngơi giông bão
Hay cuộc tình giăng kín lối xôn xao
Sẽ đường xưa ghé về gom bóng nắng
Nhặt mắt, môi, và thương tóc em dài
Hớp cà phê buổi sáng chừ vẫn đắng
Góc quán ngồi ngong ngóng một ban mai.
ĐCĐ