hổ nhớ rừng thời @
Còn đâu nữa, một đời oanh liệt!
Của cái thời ngạo nghễ làm cha
Ta đã lịnh cả nước gọi ta
Một ngôi vị là cha già dân tộc.
Nhớ thuở ấy, tuy sống trong hang hóc *
Ta tha hồ nói dóc...
Khối người nghe
Ta tuyên truyền cho một lũ đui mắt, đầu què...
Kèn chúng thổi tò te xung ra trận.
Chuyện cuộc đời của ta thật lâm ly, gây cấn
Xuống tàu Pháp đi Tây rồi ta xấn tới Nga
Đất nước của Lê-Nin, ta chọn làm nhà
Thấy được Chủ nghĩa cộng sản, lòng ta bật khóc.
Nó đây rùi, ta chả phí công khó nhọc
Vội đem về, dạy đám học trò ngoan
Cũng theo Lê-Nin, tổ chức đảng, tổ chức đoàn
Và thúc giục đám nhóc con đi làm kách mệnh.
Đường tất thắng, con đường sẽ đến
Dùng bạo lực chính chuyên mà nện quân thù
Theo lệnh ta, hàng triệu thanh niên chết, mặc kệ mẹ chúng, ta sướng ru!
Ta vẫn được kính nể là "Bác Hù" vĩ đại.
Tuy độc thân, nhưng thú thật, ta đã chơi nhiều gái
Gái còn trinh, hay vợ của đồng chí, ta cũng xơi tái tới luôn
Vị thế của ta, ai mà chẳng thèm thuồng?
Làm chủ tịch nước, kiêm luôn cha già thần thánh...
Suốt thời qua, ta uy nghi như rồng chắp cánh
Viết sách tự khen, tự thần thánh thân ta
Để mãi mãi là vua khi thống nhất sơn hà
Già trẻ lớn bé đều phải tôn ta là cha già dân tộc...
...
Nhưng hôm nay, nằm trong lăng mà hồn ta bật khóc
Hận cho lớp cháu con, một lũ nhóc tinh ranh
Chúng đã lần tra trên mạng và đã biết rõ ngọn ngành!
Rằng ta đã lừa gạt thảy khối đầu đất sét và đầu xanh cả nước.
Thôi hết rồi, giờ ta đâu còn tiến ngang, xẻ ngược
Đồng chí cháu con cũng hết phước hết phần
Có lực nào cản nổi lực của dân?
Khi gian mị đã bị lột trần ra sự thật.
Hổ nhớ rừng * *
Than ôi!
Còn đâu nữa một thời...
Ta khóc ngất.
Nguyên Thạch
-------------
Ghi chú: * hang Pắc-Pó
** Nhớ Rừng - Thế Lữ
Bài này đã được xem 5374 lần
|
Người đăng:
|
Nhi Ca
|
|
|