thế rồi
Thế rồi là cõi lặng im
Thế rồi mọi cái nghỉm chìm chốn xa
Chẳng còn ta nữa là ta
Chẳng còn cười khóc ta bà lôi thôi
Răn mình cái nhẽ ở đời
Cái đau nhận lấy, cái hời để quyên
Phù sinh chìm nổi truân chuyên
Cũng vo vào đất ảo huyền đâu đâu ...
Ước chi nhặt phía đời sau
Nhân gian - bể khổ một câu thơm lòng.
9 - 10 - 2010*
Nguyễn Văn Thái