thế rồi xuân
Ta gắng đợi thế rồi xuân cũng đến
Làn gió ru lay lắc nhẹ tựa bông
Mây đẩy đưa luân vũ khúc phiêu bồng
Nồng nàn sắc nồng nàn hương bất chợt
Ta gắng đợi thế rồi mưa cũng ngớt
Thôi giọt dài giọt vắn giọt vợi xa
Chỉ rắc rơi khe khẽ hạt mượt mà
Như nỗi nhớ đôi nhân tình đầu buổi
Phố gắng đợi ngọt môi ngoan dẫn lối
Rảo ngược xuôi thu gọn những ngổn ngang
Chiếc áo xuân lại vội khoác dịu dàng
Cuốn hút tựa chuyện yêu đương tình sử
Yêu gắng đợi dậy men say quyến rũ
Hờn bỏ đi nông nổi lại cuồng quay
Ghen lơ là đắm đuối lại miệt mài
Giận trốn chạy si mê bùng tinh tú