nhà tôi
Nhà tôi ở chốn thôn quê
Có hàng cau biếc có đê thả diều
Bên hiên cô gái yêu kiều
Đem tơ vàng thắm hong nhiều gió thơ
Nhà tôi ở cạnh bến mơ
Thuyền trôi chầm chậm qua bờ ước mong
Nắng vàng đem vạt qua song
Hoàng hôn mải miết về đồng lúa chiêm
Nhà tôi dưới bóng trăng liềm
Hai vì sao sáng kiếm tìm người thương
Chị hằng quyện những tơ vương
Làm cho cuội nhớ con đường mờ xa
Nhà tôi ở chốn sương sa
Khi bình minh đến giọt sà vào tay
Cô em dáng nhỏ hao gầy
Đem bàn tay ấm chứa đầy tuổi xuân
Nhà tôi ở bến sông ngân
Cô em chưa vướng bụi trần ướt mi
Sông ngân thả tóc nhu mì
Để người nhớ cả mùa đi chưa về
Nhà tôi ở chốn thôn quê
Có hàng cau thắm có đê thả diều
Bên hiên cô gái yêu kiều
Đem tơ vàng thắm hong nhiều gió thơ
...
(Nguyễn Ngọc Giang, Sài Gòn, xuân 26/01/2014)