tháng tám mùa thu
Tháng tám mùa thu về
Lá vàng rơi xao xác
Tiễn mùa hạ đam mê
Khúc giao mùa ngơ ngác
Hàng liễu rũ rung rinh
Trời nhạt dần màu thắm
Đàn chim bỗng giật mình
Vương vương làn mây trắng
Ngọt thơm hương cốm vòng
Nồng nàn mùi hoa sữa
Sen cuối hạ sắc hồng
Phượng huyền thôi rực lửa
Bình minh một sáng thu
Vợ chồng già thể dục
Gánh cốm nhỏ trầm tư
Làm học trò háo hức
Nhâm nhi tách cà phê
Ở trong một góc quán
Có sợi nắng vàng hoe
Quyện mùi sen thoang thoảng
Chiều thu nắng hàng cây
Cùng người yêu dạo phố
Bàn tay nắm bàn tay
Bên đường hoa cúc nở
Một tối thu lặng im
Tiếng dế kêu rả rích
Tiếng hoàng hôn lặng chìm
Trong màn đêm tĩnh mịch
Mồ hôi bác xích-lô
Ướt đẫm mùa chủ nhật
Bóng cậu bé đánh giày
Ánh đường về hiu hắt
Cuộc sống chẳng có gì
Bình lặng và yên ả
Mùa thu đến rồi đi
Trong gập ghềnh sóng gió
Bạn hãy giữ tâm hồn
Giữ lòng đừng chai sạn
Giống như sen chiều thu
Tỏa hương đầy xúc cảm
(Nguyễn Ngọc Giang, 02/08/2014)