trả em ngày đã mất
Ngày ta mượn nơi em không còn nữa
Nên vội vàng trả gió những cơn mơ
Rồi một chiều viết lại những vần thơ
Treo nhung nhớ tháng ngày ta trót mượn
Đời như thể không biết đâu bờ bến
Đến và đi như gió thoảng qua nhau
Rồi một hôm ngồi đếm giọt thương đau
Nghe mưa khóc hay tiếng lòng ta khóc?
Ai đã bước qua quãng đời khó nhọc
Treo thương yêu hờ hững chiếc môi hôn
Nhốt tơ vương vào tận đáy tâm hồn
Sầu như thể cho trăng tròn khuyết nửa
Em đã đến để rơi vài câu hứa
Cuốn phim đời ta ghi khắc tên em
Rồi một hôm ngồi gậm nhấm nỗi niềm
Buồn như thể chưa bao giờ hơn thế
Em đã đi bỏ cuộc tình dâu bể
Và yêu thương cứ thế mãi sầu theo
Ta lang thang trong kiếp số bọt bèo
Tìm đâu nữa bóng em giờ đã mất
Đã có lúc không tin vào sự thật
Nên niềm đau theo nỗi nhớ trào dâng
Ta lại về chốn củ nhặt bâng khuâng
Tìm trả lại cho em hoài niệm ấy
Ta sẽ đi về với mùa yêu dấu
Trả cho người năm tháng mãi dần xa...
Bài này đã được xem 1290 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|