riêng
Em đứng lại che nghiêng vành nón rộng
Tôi thẩn thờ trói mộng với tình ngây
Ngàn gió thoảng tung bay làn tóc rối
Gọi tơ duyên về hội tụ nơi này
Em đẹp quá thiên hình trong dáng liễu
Gót hài son yểu điệu bước ngang trời
Tay vói chạm từng không vô vọng tưởng
Góp mưa sầu về tắm ướt hồn côi
Từ buổi đó đêm tặng từng nỗi nhớ
Góc đời riêng hoang vỡ mối duyên hời
Mùa lá lục cũng treo sầu một cõi
Hạt đa tình buông nhẹ xuống đời tôi
Em để lại gì đâu sau buổi đó
Mà bỏ đi để lỡ một trang lời
Xuân vô lượng cũng theo người đi mãi
Lối tôi về rũ lại mấy từng đông
Trời với đất chạm môi trong tầm mắt
Tôi và em xa cách dấu niềm riêng
Buồn bã thế cớ gì trăng vẫn tỏ
Có phải là trăng mộng ấy riêng em?
Bài này đã được xem 1159 lần
|
Người đăng:
|
Thế Huy
|
|
|