nỗi lòng người mẹ trung hoa
( Tháng năm biển lặng trời trong
Bỗng nhiên sóng dạ bão lòng hờn căm )
NỖI LÒNG NGƯỜI MẸ TRUNG HOA
( viết cho người mẹ Trung Quốc có con ở vùng biển Việt Nam )
Mẹ có mình con nối giống nòi
Đại lục bắt buộc từ trong nôi
Bao nhiêu hy vọng đều gởi gắm
Dòng dõi nhà ta chỉ con thôi!
Bất chợt tháng năm con lên đường
Vùng biển Việt Nam lắm gió sương
Bão tố hiểm nguy đầy tai hoạ
Xâm lăng bờ cõi chết thất thường
Sợ một ngày kia máu anh hùng
Từ muôn thuở trước sẽ hất tung
Đội quân bành trướng con đeo bám
Mọi thứ tiêu tan hoá khốn cùng
Mẹ khóc từng ngày con biết không
Chiến tranh phi nghĩa mẹ mất chồng
Mất con mất cả niềm tin tưởng
Mất hết người thân hết ước mong
Mẹ chỉ cần con ngồi bên cạnh
Miếng cơm mảnh áo mái đầu xanh
Đâu thích huy chương vờn sóng nước
Láng giềng thù hận chẳng yên lành
Hãy nghe tiếng mẹ trong hơi thở
Đừng để nỗi lòng phải bơ vơ
Cấp trên xúi dục con tơ tưởng
Thức tỉnh con ơi (chớ vật vờ ) sớm trở về!
DOANMINHHOP 14052014