tình nào đợi em
Chiều về ngẫu hứng nên thơ
Nắng buồn hoang vắng, thẫn thờ trời mây
Gió đưa nhẹ lướt hàng cây
Bóng chiều ngã xuống, tóc mây bạc mờ.
Em tôi mong nhớ đợi chờ
Thương ai lá rụng, hững hờ chiều sương
Thương người chẳng biết em thương
Cho em buồn tủi, đêm trường đơn côi
Để sầu gối chiếc lẻ loi
Hàng mi ướt đẫm, trăng soi héo mòn
Làm cho hương sắc hao mòn
Tháng năm đằng đẵng có còn tuổi xuân.
Mong rằng em chớ buồn xuân
Thương yêu đang đợi, tình xuân vẫy chào
Mừng em hoa nở đón chào
Chúc em hạnh phúc, tình nào thủy chung
Sắc son một dạ đến cùng
Đời vui em nhé, yêu cùng tháng năm.
Phuong Vuong