nổi lòng kẻ say
Tháng Tư về Anh chờ một cơn Mưa
xua cái Nắng đón Em về trên lối
Nắng chiều buông Hoàng Hôn đi rất vội
thoáng nhạt nhòa lạc bước dấu chân Em
Anh vẫn thế góc Quán Quen khẽ đếm
Tháng Ngày trôi cố níu chỉ hoài công
nhưng Anh muốn mãi chỉ là giấc mộng
để Anh thôi tỉnh dậy suốt Đêm dài
Anh không phải những trang thơ mềm mại
không trải Lòng như trong những vần câu
Anh chỉ muốn như là đáy Biển sâu
ôm tất cả những Rong Rêu vàng óng
Em tinh nghịch vỗ tim Tôi dậy sóng
ngỡ trong tâm tình gõ cửa đến chào
ôm thầm lặng tựa như ngàn dao chém
vết thương này không lẻ bắt đền Em