thức dậy đi em!
Thức dậy đi em, em đã ngủ vùi quá lâu trong đau khổ!
Thức dậy đi em, em nhìn xem nắng đã lên rồi!
Ở ngoài kia còn cả bầu trời
sao em lại co mình trong khoảng không chật hẹp?
Em sợ gì mà không bước tiếp
ngần ngại gì mà chẳng dũng cảm đứng lên?
Đâu phải ai cũng may mắn có một tình yêu để lãng quên
đâu phải tình yêu nào cũng đều mang tên trọn vẹn
Em đã từng có một thời kỷ niệm
một thời yêu… thế là quá đủ rồi!
Em nhìn kìa…
mây vẫn đang nhẹ nhàng trôi
cây vẫn vươn mình đón ánh mặt trời
chim vẫn hòa ca trên muôn lối
và biết bao người đứng dậy từ nỗi đau!
Em đừng để năm tháng qua mau
Thời thanh xuân chẳng thể nào quay trở lại
Tuổi trẻ sẽ bỏ em mà ra đi mãi
Bởi chẳng có gì là không tàn phai!
Trái đất này chưa từng vì ai mà ngừng quay
Cuộc đời này cũng không ai có thể thay em mà sống
Hãy ngước lên nhìn bầu trời cao rộng
Thế gian này rồi sẽ có một người luôn sống vì em…
Em à, thức dậy đi em!