sân ga chiều buồn
Sao nơi em về
là sân ga..?
Một buổi chiều
nắng vừa vội tắt
Chuông nhà thờ
vừa gióng ngân nga
Buồn hoàng hôn
ánh đèn vàng hiu hắt
Có ai biết
mà đón mà đưa
Có ai biết
mà môi cười mắt rạng
Trôi về đâu
lời ấm áp ngày xưa?
Em đã một lần vất đi
đành đoạn
Con đường tàu
chạy dài hun hút
Vẫn song song
như lẽ thường tình
Bỗng dưng...
em nghe lòng côi cút
Chợt thèm sao
một ánh bình minh