chị...
Nhớ hôm vô tình em muốn
Tôi làm em của thương yêu
Tôi nhìn, ánh nhìn trìu mến
Ừ thì là chị...có sao!
Trăng tròn rồi trăng lại khuyết
Mênh mông ai lấp đong đầy
Em tôi một mình đơn bóng
Dưới trời mây trắng...bay bay
Hôm nọ thu vàng sắc lá
Bàn tay em nắm bàn tay
Em nhìn tôi dường quen, lạ
Mắt em tình đã đong đầy
Em bảo - em khờ lắm đấy
Bài thơ em viết lỡ làng
Từ khi gọi em bằng chị
Từ khi nẻo vắng thênh thang.
Tôi cười...vẫn như thuở ấy
Trăng treo méo mó nụ cười
Mắt ngoan em vân tà áo
Cho ngàn yêu dấu lên khơi!!
_________________________