bóng xưa áo trắng
Đâu áo trắng để mà hò hẹn
Dáng em xưa e thẹn sân trường
Từ khi đôi đứa mỗi đường
Mênh mông dâu bể còn thương không trời.?.
*
Tìm em khắp nẻo đời mây phủ
Để hư vô về ủ điệu buồn
Em ơi có biết thơ nguồn
Là tình anh đã nào buông bao giờ
*
Thương nhớ lắm tuổi khờ áo trắng
Dầu xa xăm mưa nắng bão bùng
Lòng anh tích tưụ muôn trùng
Chẳng mờ ký ức mịt mùng hoài mơ
*
Áo trắng ấy thành thơ tựa biển
Để hôm nay miên viễn gọi mời
Còn đâu cầu cũ xa vời
Cả con đò nhỏ rã rời nát tan
*
Bình Đông vắng hỏi han ai nữa
Người chốn xưa lần lữa đi rồi
Chiều qua phố cũ bồi hồi
Tưởng em trở lại nên ngồi đứng trông
*
Còn đâu nữa ước mong gặp gỡ
Trùng dương xa bỡ ngỡ nhạn sa
Huyệt mồ chôn chặt tình ta
Bóng xưa áo trắng màu hoa phai tàn...
-N3-Nguyễn Ngọc René - Paris ngày 18/08/2015