còn nhớ chưa quên
      
      
      
      
        Vào đệ thất ta đi xe đạp 
Cầu chữ U chậm chạp xe lăn 
Nhiều khi mệt quá muốn quăng 
Xe kia xuống nước để phăng một mình...
*
Vừa lên dốc thình lình thấy đã 
Xe thong dong như mã buông cương
Trời mưa trơn trợt cả đường 
Té xe chổng cẳng bị thương mấy lần 
*
Rồi lại đến tần ngần cầu nữa 
Số hai kia ở giữa Bình Đông 
Èo èo lên dốc cho xong
Lại thêm lần nữa long nhong xuống cầu...
*
Thắng bị đứt thật rầu thúi ruột
Chạy một vòng tuốt luốt bờ sông 
Ta nào phải kẻ đi rong 
Đành thôi dắt bộ xe không vào trường
*
Thật thê thảm chán chường đệ thất 
Năm học đầu xất bất gì đâu
Nhớ ra thêm tủi để sầu 
Nhà thì tầng trệt không lầu như ai...
*
Giờ nhớ lại tự tay viết lách 
Nỗi niềm riêng thử thách đã qua
Bây giờ dầu chốn phồn hoa 
Sao mà vẫn nhớ từ xa quê nghèo...
-N3- Nguyễn Ngọc René - 02/08/2015