sầu viễn xứ (mùa thu & quê hương)
Về đây nhé tình thơ cùng ủ
Mây mùa Thu lá rũ phơi vàng
Vài câu xướng họa mùa sang
Để đời vơi bớt phũ phàng hoen mi
*
Trời trống vắng vị thi tuôn chảy
Mà tình người sao mãi đi rong
Về đây đôi chữ thong dong
Ướm tình gắn bó ước mong tao phùng
*
Mưa dai dẳng mịt mùng ngõ khép
Dưới hiên thưa ai nép giọt sầu
Chờ tin nhắn gởi còn lâu
Hay là đến lúc bạc đầu vẫn chưa
*
Đời viễn xứ nhìn mưa lại nhớ
Đang đất người sao ngỡ quê ta
Dặm trường mải miết phong ba
Trời cao biển rộng nơi nao là nhà
*
Đâu hình bóng cỏ hoa ngày cũ
Chốn tha hương ủ rũ tình xa
Nửa đời nay đã trôi qua
Bao giờ cập bến quê nhà về thăm...
-N3-Nguyễn Ngọc René -13/08/2015
*********
Cảm tác sau khi đọc bài SẦU VIỄN XỨ
t/g : Khách Lãng Du :
Niềm tâm sự thăng trầm đất khách
Thân ruổi dong ngõ ngách cuộc đời
Về chiều bóng ngã đầy vơi
Quê hương nhớ tiếng ru hời mà thương
Hiu hắt bóng đêm trường lay lất
Cảm giác lòng ngầy ngật trống trơ
Nhớ sao nhớ đến thẩn thờ
Quê ơi tha thiết mong chờ về thăm.
Tâm sự của người con xa lìa đất mẹ . Quê hương hai chữ thật thiêng liêng . Đệ hiểu cảm giác nầy xin chia sẻ với huynh Nguyễn Ngọc René .
**********************************
MÙA THU & QUÊ HƯƠNG
t/g : Le Binh
Đời vạn lối nên còn mù mịt
Bước tha hương xa tít ngàn phương
Thu về trên khắp nẻo đường
Lá rơi vọng nhớ quê hương ngập lòng
Đành ôm trọn tìm trong thơ cú
Gởi về quê ấp ũ yêu thương
Trời thu xao xuyến muôn phương
Hồn thơ song thất vấn vương quê nhà
Tình thi sĩ thiết tha gắn bó
Với quê hương chưa thoả lòng này
Nẻo đường tuông bụi lướt mây
Nhưng trong tâm tưởng vẫn hoài cố hương
Cơn gió cuốn ven đường lá đỗ
Xa lià cành về chổ cội nguồn
Bổng dưng nước mắt trào tuôn
Quê hương ta đó cội nguồn là kia ...!
L B. 14 / 8 / 15