dang dở
      
      
      
      
        Cố nhân có đợi một nỗi sầu
Người còn xa vắng ở nơi đâu ?
Sông sâu núi thẳm rừng hoang vắng
Suối cạn cành khô lá úa nhàu
Mấy thưở tan hoang trùm lửa máu
Bao phen rậm rạp phủ cây màu
Tim ta say đắm hồn sông núi
Lên thác xuống ghềnh vượt khổ đau
Một kiếp hương xưa tình lận đận
Cõi đời dang dở mộng chìm sâu
Mênh mông trời đất nguồn giông gió
Đằng đẵng  không thời cuộc bể dâu
Định mệnh chu du miền quan ngoại
Ý chí mong chờ chốn chôn nhau
 Quê hương còn đó sao lâu quá
 Biết thuở nào xây những nhịp cầu !
 Cố nhân ngày ấy còn trông đợi ?
 Tình buồn lả chả mấy giòng châu ?
Mộng đời dang dở ai tiếp nối ?
Xuân đi ... đông đến cõi nhân sầu 
QHNC