dại khờ.
۞ DẠI KHỜ ۞
Tình chớm nở em vừa mười sáu
Tuổi thần tiên nung nấu bao điều
Mon men vực thẳm tình yêu
Đợi chờ nhung nhớ liêu xiêu cõi lòng
Lời mẹ dặn đục trong khôn xiết
Phận gái quê phải biết giữ gìn
Đáng tin cũng chớ vội tin
Lạ thay lý lẽ con tim khác thường
Anh chợt đến từ phương trời lạ
Như mây trời lơi lả vờn trăng
Quẳng đi một gánh ga lăng
Làm cho đáy dạ chị Hằng xôn xao
Lời mẹ dặn khác nào cơn gió
Thổi một lần lấp ló vụt qua
Ong vàng nhả ngọc thiết tha
Bướm say bỗng chốc vỡ òa con tim
Anh vội vã lần tìm búp nhụy
Bờ môi run tục lụy khát khao
Một lần đã bẻ trái đào
Hai lần triết quế đã vào thiềm cung
Tình đốt lửa bập bùng ân ái
Trái tim trao hoang dại cuồng si
Thế rồi anh bước chân đi
Hóa ra ong bướm tiếc gì nhụy hoa
Nào hoàn cảnh chia xa quặn thắt
Nào ngàn năm dằn vặt cõi lòng
Đàn ông mới hiểu đàn ông
Cuối cùng không vẫn là không vo tròn
Chân lạc bước lối mòn tương ngộ
Cuộc tình gần nói hộ tình xa
Dăm lần bảy lượt bẻ hoa
Hóa ra lần trước hóa ra lần này
Bao cô gái hao gầy son phấn
Đưa tay lau mắt ngấn lệ nhòa?
Một tàu biết mấy sân ga
Con tim giải phẫu không ra tình đời.