mùa thu đâu có lỗi
Thả nhè nhẹ gót chân
Sợ vỡ lời của gió
Thương ai ngồi trước ngõ
Thấm lạnh buổi Thu về
Ve lụy sầu tái tê
Nắng nghiêng lời tạm biệt
Sao người còn nuối tiếc
Chút nắng xế tạ từ ?
Phải người còn trầm tư
Hay ai kia đang mộng ?
Khơi con tim cô đọng
Dậy hồi ức một thời
Trách nhau chi người ơi !
Giữa lá vàng rơi khẽ
Cảnh bây giờ cô lẻ
Đâu phải bởi Thu về
Đời chỉ là cơn mê
Ân tình sao quá nhỏ
Li ti vài hạt cỏ
Huyễn hoặc chi thiên đàng