thấp như vịt
THẤP NHƯ VỊT
Chớ hỡm ai là vịt bẻ chân!
Nhiều lông với não trạng ngu đần
Do lùn cái cẳng...ôm niềm giận
Nhận nỗi thương...vì đoản tấm thân
Cưỡi cổ người khôn rồi mấy bận
Trèo lưng kẻ dại đã bao lần
Ai nào oán nỗi đời gian lận
Chớ hỡm ai là vịt bẻ chân!