++ phận đời ii - iv ++
Phận Đời II - V
Chết là hết sao đời còn tại thế...
Nuốt sao trôi bát cơm kế mâm đầy...
Ăn anh nhé ! Các con gầy của mẹ !
Cùng dùng cơm nhà lặng lẽ còn đây...
*
Sao trống vắng những phút giây ấm áp
Từ bao ngày cơn bão táp đời ta
Còn đâu nữa thuở hương hoa quà cáp
Rộn tiếng cười lời đối đáp sau nhà
*
Chồng con hỡi ! Đã lià xa cõi thế...
Một mình ta tự chuyện kể vừa ăn...
Làm sao tránh cơn mưa giăng khắp bể
Để thân tàn nhận nào xuể mệnh căn
*
Sâu hơn nữa những nếp nhăn vầng trán
Nay một mình sao chán ngán miệt mài
Canh tàn tạ để ngày dài thêm nắng
Mà sao lòng mãi sầu lắng hôm mai
*
Ăn đi chứ ! Mình ! Con ! nhai thêm nữa
Thân già này đã lo bữa mệt rồi
Cơm vừa dứt ta bồi hồi nằm ngửa
Chờ giờ thiên để gột rửa đời trôi...
-N3- Nguyễn Ngọc René 07/05/2015