tình lỡ mùa dông
TÌNH LỠ MÙA DÔNG
(Ngũ độ thanh)
Như diều mỏi cánh giữa từng không
Nghĩ ngợi điều chi chải tóc bồng?
Bắc phủ mây trời đen giữa hạ
Nam trùm gió bể bạc đầu đông
Thương người đã lại quàng khăn tím
Giận kẻ còn đi rũ áo hồng
Nghĩa nặng tình sâu giờ bỏ trống
Ru đời bản nhạc cuối mùa dông