khúc ru tình dấu yêu
KHÚC RU TÌNH DẤU YÊU
Dấu yêu hỡi! Anh chờ bên cồn cát
Em hãy về nghe câu hát ngày xưa
Nắng hồng hoang đổ bóng những hàng dừa
Biển khô cạn cồn lưa thưa bọt sóng
Dấu yêu hỡi! Anh nhớ hình vẽ bóng
Có bướm vàng kẹp tóc ánh màu nâu
Có mưa bay bên dáng liễu u sầu
Có đôi mắt ánh huyền sâu vời vợi
Dấu yêu hỡi! Đã mấy mùa trăng đợi
Chú còng con nghịch gió mới bàng hoàng
Áng mây bay báo hiệu những mùa sang
Em còn giữ chiếc khăn quàng năm ấy?
Dấu yêu hỡi! Anh nhớ em lắm đấy!
Khúc tình xưa em còn thấy ngọt ngào?
Khóa Sol và những khoảng lặng trầm cao
Lời ru gió với dạt dào sóng vỗ
Dấu yêu hỡi! Đêm rằm anh bày cỗ
Để tôn thờ những hố tóc huyền trăng
Cuội với trâu làm bẩn áo chị Hằng
Miền tối sáng hiện hào quang cùng lúc
Dấu yêu hỡi! Áo trời đang bật cúc
Khoe làn da xanh đốm lục hao gầy
Dấu yêu ơi! Em hãy hóa làn mây!
Choàng áo trắng trở về đây em nhé!
Dấu yêu hỡi! Gió đời đang gào xé
Nhỏ lệ tim câu hát khẽ ru tình
Dấu yêu ơi! Vạn vật đã hồi sinh
Hãy về trước bình minh yêu dấu hỡi!